03/03/2016
Với ống kính máy ảnh, những bữa ăn đêm một mình, tình cờ lọt vào ký ức của tôi những câu chuyện rụng rơi đâu đó bên bàn ăn, của những khuôn mặt không quen biết
Một khoảnh khắc có thể tiết lộ với bạn điều gì? Một cái chớp mắt có thể kể cho bạn bao nhiêu chuyện đẹp? Một bức ảnh lơ đãng lọt vào ống kính bên bàn ăn, lượm lặt lại có đủ vẽ nên một bức tranh cuộc sống tuy giản dị mà ngọt ngào và sâu lắng quanh ta?
Tôi tới Buffet Sứ - 64 Nguyễn Du vào một ngày mưa gió cuối năm, tất nhiên, thiên hạ “tay trong tay” đi ăn buffet, còn tôi, như thường lệ, máy ảnh trong tay thẳng tiến. Một mình ngồi một góc, lấy quan sát thiên hạ làm niềm vui, thật tình cờ, bỗng một khoảnh khắc nọ, lọt vào ống kính máy ảnh của tôi chính là hình ảnh ngọt ngào xóa nhòa mọi ranh giới quốc tịch của một cặp đôi đang cùng nhau chúc mừng sinh nhật.
Bên bàn ăn, sự dịu dàng của người đàn ông dành cho người phụ nữ mình yêu luôn hiện rõ
Lần đó, tôi tới BBQ Garden là đã chỉ còn cách Giáng sinh vài hôm, trời vẫn mưa, vẫn lạnh, vẫn rất biết cách “đọa đày” người ta như hôm tới Buffet Sứ, tuy nhiên, còn có một chút an ủi là không gian của BBQ Garden hôm đó đặc biệt “liêu trai” – lung linh mờ ảo dưới ánh đèn ấm áp và toát lên hơi thở cổ điển dịu dàng – chính là bầu không khí mà tôi thích nhất ở các quán ăn.
Lẽ tất nhiên, không gian như vậy, chắc chắn sẽ thích hợp để hẹn hò hai người hơn là đi một mình như tôi. Và, tại đây, tôi đã bắt gặp một hình ảnh thật đẹp của một cặp vợ chồng, thoát khỏi những ràng buộc của công việc, con cái, cơm áo gạo tiền, cùng nhau vui vẻ thưởng thức một bữa ăn – chỉ – có – hai – người trước lễ Giáng Sinh.
Cả thế giới dường như chỉ còn lại hai người…
Xa quê làm việc đã lâu ngày không về, khi tình cờ hình ảnh một người con gái đưa người cha già đầu đã bạc của mình cùng đi ăn tối lọt vào ống kính của tôi, tôi thực sự đã rất vất vả để ngăn bản thân mình bật khóc.
Chúng ta vất vả, quay cuồng làm việc mong kiếm tiền, kiếm nhiều tiền hơn nữa, nhưng thực sự, điều mà những người làm cha mẹ muốn, có lẽ chỉ đơn giản là cùng con mình ăn một bữa cơm như thế này mà thôi…
Bữa cơm của bố và con gái
Ai cũng có một thời tuổi thơ, một mái ấm mà trái tim mình luôn tưởng nhớ nên có lẽ ai cũng sẽ như tôi, sẽ có những giây phút khó lòng ngăn bản thân bật cười hạnh phúc khi nhìn hai đứa trẻ không quen biết đang cùng nhau chơi đùa vui vẻ trong lúc chờ cha, mẹ gọi đồ ăn…
Khoảng khắc khiến bạn nhận ra được ở cạnh gia đình thật tốt biết bao!
Khi cả nhà đều đã là “người lớn”, chẳng hiểu sao thời gian dành cho nhau lại càng ngày càng ít hơn? Một bữa cơm sum họp cả nhà, dù đơn giản nhưng niềm vui hiển hiện trên gương mặt mỗi thành viên gia đình thật khó có lời nào tả hết.
Khoảnh khắc sum họp gia đình vô cùng đáng quý giữa nhịp sống hối hả hiện nay
Một lần gió Bắc tràn về Hà Nội, bỗng muốn tìm vài món ăn miền Nam sưởi ấm bụng dạ, tôi tìm đến nhà hàng Phương Nam và bất chợt bắt gặp hình ảnh của một người con xứ Nam ra Bắc lập nghiệp – một khách quen của quán. Có vẻ như ít nhất mỗi tuần một lần anh đều tới đây, thưởng thức những món đặc sản quê nhà, cùng người vợ quê Hà Nội của mình.
Bữa ăn nói hộ nỗi lòng da diết của người con xa xứ
Nếu không đi ăn ở Sườn No.1 ngày hôm đó, tôi có lẽ sẽ không bắt gặp được hình ảnh rất dễ thương của cô bé phục vụ tuổi đời còn rất trẻ này. Sự đáng yêu và chuyên nghiệp, lễ phép của em ấy khiến tôi bỗng dưng muốn… chụp lén em ấy như một kỷ niệm đẹp thêm vào bộ sưu tập bên bàn ăn đáng nhớ của mình…
Thái độ chuyên nghiệp vốn không chờ tuổi tác
Giữa cuộc sống mải miết này, với tôi, đôi khi hạnh phúc là thỉnh thoảng được ngồi lượm lặt từng mảnh ghép nhỏ xíu, mày mò ghép lại bức tranh cuộc sống muôn màu. Còn bạn, bạn có những câu chuyện đáng nhớ nào muốn cùng chia sẻ với mọi người không???
Trích từ bộ sưu tập ảnh của Gracy.